Mây trắng phiêu diêu, trôi lãng đãng trên dải núi. Gió nhẹ lùa tới, mang theo cảm giác khoan khoái khôn lường.
Yển Nguyệt Cung Chủ lặng lẽ ngồi bên tọa kỷ. Đã bao năm trôi qua, bóng hình Yến Nam Thiên vẫn quấy nhiễu tâm trí nàng, không chút rời xa. Giữa chốn phong ba, chàng vì giang hồ mà từ bỏ lời nguyện ước. Mối hờn căm này vạn kiếp khó phai. Nam nhân? Nam nhân? Chỉ có thể gây đau khổ mà thôi.
Thiếu nữ vận bạch y thanh thoát ngày nào đã trở nên lãnh đạm với thế nhân. Trên dưới Di Hoa cung có hàng trăm nữ nhân tuyệt sắc. Vì nuôi hận thù mà giấu lệ vào thân. Yêu hận tình thù, khi quay đầu lại thì cũng chỉ là kính hoa thủy nguyệt mà thôi.
Ánh chiều vàng vọt nấp sau dải núi. Yển Nguyệt tự ngẫm lại cuộc đời mình mà lặng lẽ châu rơi. Bóng bạch y ẩn mờ trong làn sương muộn.
Một ngày nọ, Di Hoa Cung bỗng dưng biệt tích giang hồ.
Nhật nguyệt đổi dời, càn khôn náo loạn. Ma giáo từ ngoại bang xâm chiếm Trung Nguyên. Nơi nơi nhuộm màu chết chóc. Giang hồ đại loạn, cả lục đại chính phái cũng thất thủ trước sức mạnh của ma giáo. Trong trận máu tanh, một nhóm nữ nhân vận bạch y xuất hiện, kiếm pháp thanh thoát, thân thủ nhẹ nhàng ảo diệu. Toàn thân toát lên khí chất bất phàm. Dưới sự phù trợ của các nữ nhân, Ma giáo bị đẩy lùi, trung nguyên thoát cơn đại nạn. Đoàn nữ nhân vận bạch y lặng lẽ rời khỏi trung nguyên, chỉ để lại manh mối duy nhất: Nam Lăng Bách Hoa Cốc, Tàn Nguyệt Di Hoa Cung.
Nữ nhân đó là ai mà khí chất phi phàm? Di Hoa Cung từ lâu biệt tích, tại sao giờ đây lại tái xuất giữa giang hồ? Yển Nguyệt giờ nơi đâu?
Hồi sau sẽ rõ.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét