Hồi xưa ham chơi game lắm không ngại khó, ngại khổ cày ngày cày đêm MU, Võ lâm truyền kỳ ... chỉ bởi lúc đó là sinh viên, bạn bè đông, hảo hữu nhiều, tiền có thể ít nhưng riêng về mặt thời gian thì là tỷ phú. Cứ rảnh là ngồi vào cái máy tính để chơi thôi, loại game nào cũng chơi hết miền là máy tính chạy ngon lành, không lag giật là ok, thế nhưng ngày xưa cũng đâu có nhiều game để chơi đâu. Quanh đi quẩn lại chỉ có MU Hà Nội, Võ lâm truyền kỳ, Gunbound... sau một thời gian thì dần dần có TS Online, PTV.... Nhiều lúc ham chơi, máu mê đua top đến độ còn dùng cả tiền học để đập vào game cho nhân vật của mình bá đạo. Chính vì lẽ này nên đã có lúc trong một học kỳ phải "báo nhà" mấy lần.
"Cày đêm" - Một nét "văn hóa" của game thủ Việt đang ngày càng bị mai một
Lúc đó sống với nhân vật của mình cả ngày cả đêm nên tự nhiên cũng sẽ sản sinh ra rất nhiều ký ức khó quên. Rồi thời gian cũng dần dần trôi qua, mình phải tạm gác lại cái niềm đam mê, sống cùng nhân vật để lo toan cho những mặt khác của cuộc sống. Mà khổ sở hơn nữa mình lại là dân văn phòng ngồi cả ngày 8-10 tiếng đồng hồ trước cái máy tính. Đến khi về nhà nhìn cái máy tính thôi đã nản rồi chỉ muốn đi ngủ cho nó lành, không thì cũng phải đi chơi cho nó khỏe khoắn, thoải mái đầu óc.
Hình như tuổi càng cao người ta càng giảm bớt cảm hứng với game
Thỉnh thoảng cơn nghiện game nó đến nếu không bắn Đột Kích hay chơi DotA 2 thì cũng lên mạng kiếm cái game nào hay hay chơi. Mà dạo này lắm game quá kiếm được cái game hay cũng khó. Hôm trước đi loanh quanh thấy có cái thông báo có game "Tái hiện ký ức Võ lâm truyền kỳ" cũng háo hức chơi thử thế rồi chơi được 2 ngày cũng bỏ game cho dù đã nạp vài "lít". Chán vì cho dù có bao biện thế nào đi nữa thì cũng chẳng thế có game nào giống hệt võ lâm được (trừ võ lâm lậu) hơn nữa cái ký ức thời chơi võ lâm nó là cái tình cảm giai đoạn đó chứ đâu phải là đồ họa, là gameplay hay gì mà có thể tái hiện lại được.
"Tái hiện ký ức Võ lâm truyền kỳ chỉ đơn thuần là chiêu trò PR mà thôi
Có người nói với tôi là tại sao lại cứ phải bấu víu vào những cái hồi ức của Võ lâm truyền kỳ làm gì, giờ năm 2k13 rồi, phải đổi mới thôi. Ừ thì đổi mới thôi mà tôi cũng có bấu víu vào cái hồi ức xưa cũ đấy đâu, tôi giữ nó chỉ như là một kỷ niềm đẹp mà thôi. Chẳng qua cứ bị liên tưởng đến do các chiêu trò PR nó cứ bấu víu lấy cái khoảng thời gian tuyệt vời của làng game Việt đó mà quảng cáo nên tôi mới so sánh như vậy thôi.
Còn những game khác được khoác đủ kiểu mỹ từ, danh xưng như bom tấn, siêu phẩm lên thì mình cũng chán chơi. Chán chơi không phải vì game không hay, nhận xét một cách công bằng thì những game cài đặt được ra mắt trong thời điểm hiện tại đều rất khá. Võ Lâm 3, Cửu Âm Chân Kinh rất hay và cuốn hút thế nhưng giờ đây cái cảm giác "cày cuốc" làm nhiệm vụ nó làm cho mình cảm thấy mệt mỏi quá. Thật là chán kinh khủng khi buộc phải nhận những nhiệm vụ như là đánh một số lượng quái nhất định, đi ra một địa điểm cho trước, rồi đánh một vài loại quái, đếm cho đủ rồi về nhận thưởng ở một NPC. Không may là thể loại quest nhạt nhẽo này xuất hiện thường xuyên và chỉ còn cách là nhẫn nhịn và coi nó như một công việc buồn tẻ.
Đã là game nhập vai thì sẽ phải "cày cuốc" và làm nhiệm vụ
Mà nhạt nhẽo hơn nữa là làm quest này chỉ là một phần nhàm chán của cái quá trình cày cuốc. Có thể nói đây là việc chán nhất bắt buộc phải làm trong một game online, nếu không thì nhân vật chỉ có thể “lẹt đẹt” ở các level thấp. Thời gian để cày thì không có mà thiếu thời gian cày thì lại yếu, không bằng bạn bằng bè thì sẽ chán...
Thế nên là giờ tôi sẽ không chơi game MMORPG cài đặt nữa, quyết tâm không! Bất quá thì thỉnh thoảng log vài game thể loại FPS hay MOBA hoặc đua xe vào giải trí thôi, chơi nhanh mà lại có kết quả ngay chứ không phải è cổ ra mà cày cuốc. Đấy là ý kiến chủ quan của tôi, gạch đá tùy bạn!!!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét